
Bắt Ánh Trăng
Tác giả: Diêm Cục Kê Thối
Tên Hán Việt: Bộ Nguyệt Quang
Tên gốc: 捕月光
67
Chương
67
Chương/tuần
3030
Lượt đọc
0
Cất giữ
0
Đề cử
Chương mới
8 ngày trước
Ê, ông em đây kể nghe chuyện này, đảm bảo giật gân mà không sến súa nha. Tưởng tượng nha, main nữ tên Lương Du, kiểu "boss" ngầm, xinh đẹp, tài năng, gia thế khủng nhưng sống kiểu "low-key", EQ đỉnh cao, ai gặp cũng phải hú vía vì cái độ ổn định của bả. Tụi bạn thân thì gọi là "vô cực ổn định" đó.
Rồi sao nữa? Tụi mình có thằng em út tên Lâm Gia Sâm, vừa tốt nghiệp về nước, nhìn thấy "vợ sắp cưới của ba dượng" là Lương Du, rồi… ú òa, "cà khịa" bả một tiếng "chú nhỏ" cho nó thân. Ủa alo, cái này là em trai với "mợ" đúng không ta? Nói chung là hơi tí "phản bối" nhẹ nha, nhưng đừng có lo, đây là em trai thật lòng, trúng tiếng sét ái tình còn hơn điện giật.
Thằng Lâm Gia Sâm này, nó mê Lương Du như điếu đổ, theo đuổi đủ kiểu, nhưng mà đầu óc nó hơi "hỗn loạn" tí, cứ lao vào mà không để ý mấy cái "hint" rõ như ban ngày. Yêu thì cứ yêu, giấu làm gì cho mệt. Mà bà Lương Du sao cứ lơ lửng thế nhỉ, cứ "anh sai rồi", "anh quá giới hạn rồi", "để tôi trả lời sau" kiểu gì á.
Bí mật động trời là gì? Bà Lương Du trong tim bả có một "crush" từ mấy năm trước, kiểu "bạch nguyệt quang" ấy, mà người ta đi về với đất rồi. Thằng Lâm Gia Sâm biết hay không thì… nói chung là biết hơi muộn. Biết tin rồi, nó quyết định chơi lớn, làm một màn cầu hôn "sương sương". Tưởng tượng ngàn lần cảnh bả nói "đồng ý" mà không ngờ bả… xỉu ngang. Rồi mới té ngửa ra, cái màn cầu hôn của mình… y chang bóng dáng của ai đó.
Rồi sao tiếp? Lương Du nằm viện lâu, tỉnh dậy mắt còn lơ mơ, cứ gọi thằng Lâm Gia Sâm là "Hoắc Vân Hiên". Cái này gọi là "drama" chưa đủ đô à? Thằng Lâm Gia Sâm nghe mà "khóc tiếng mán" trong lòng, nhưng mà không giãy giụa gì, nắm tay bả, nói "Anh đây". Từ hôm đó, nó chính thức là "Hoắc Vân Hiên" phiên bản lỗi của bả.
Cuối cùng, bả cười cười, vỗ vỗ má nó: "Đã muốn làm Hoắc Vân Hiên thì làm cho chót nha em. Đã chơi trò thế thân mà giờ tính bỏ cuộc sao? Nói là làm "chó cưng" của chị mà, gọi tên gì thì chị quyết. Chị là chủ mà." Nghe cái giọng điệu "già mồm nhưng có lý" chưa?
Đọc truyện này thì nhớ nha: Bả là nữ chính, nhưng mà kiểu "bình tĩnh như tờ", có tí "u buồn" từ quá khứ thôi, chứ không có "ám ảnh" gì đâu. Hai người này không có "quan hệ máu mủ" gì hết, tất cả là do thằng em nó "tự biên tự diễn" với mấy lời "góp ý" hơi "lệch pha" của anh hai. Và đúng là bả có một "crush cũ" đã chết thiệt. Thôi, ai yếu tim thì đứng ngoài coi nha, chứ "hành trình này không dành cho mấy đứa thiếu kiên nhẫn" đâu.
Cùng tác giả
Xem tất cả
Bắt Ánh Trăng
Ngôn Tình