
Bên Gối Quy Tắc
Tác giả: Khương Chi Ngư
Tên Hán Việt: Chẩm Biên Quy Tắc
Tên gốc: 枕边规则
8
Chương
8
Chương/tuần
3059
Lượt đọc
0
Cất giữ
0
Đề cử
Chương mới
8 ngày trước
Ok, nghe đây, câu chuyện này kiểu “rich kid vs cool boss” phiên bản đời thực, không có drama màu mè mà toàn drama tiền với quyền lực, nghe thôi đã thấy căng rồi.
Thằng main, tên nó là Tống Hoài Tự, nói sao nhỉ, kiểu đại boss nhà giàu bậc nhất, quyền lực ngập mồm, nhìn mặt là biết “đừng có đùa với bố”, suốt ngày chìm đắm trong công việc, sống kiểu thanh cao lạnh lùng, nói chung là “khó gần” vãi cả ra. Còn nữ chính, Hứa Nam Âm, thì là con cưng của nhà trâm anh thế phiệt bên Hồng Kông, được chiều từ bé đến lớn, kiểu “cô nàng kẹo ngọt” ấy. Hai đứa này, một lạnh như tiền, một mềm như bún, tưởng chẳng bao giờ có chuyện gì liên quan đến nhau.
Nhưng đời mà, nó éo như mình nghĩ. Có lần, Hứa Nam Âm được dắt qua giới thiệu với Tống Hoài Tự tại một buổi tiệc. Tưởng là “xa lạ à nha”, ai dè ổng buông một câu tỉnh queo: “Lần trước em ôm anh lúc không nói thế này mà.” Má ơi, quê độ.
Rồi đến năm con bé tốt nghiệp, cái hợp đồng hôn nhân ngày xưa tự dưng được lôi ra nói lại. Đối tượng là thằng em của Tống Hoài Tự, điều tra ra thì nó lăng nhăng, quà cáp cho gái cũng hai tay hai phần. Thế là lúc hủy hôn, Hứa Nam Âm ấm ức trút hết lên đầu ông anh cả Tống Hoài Tự, kiểu “Tui không thèm quay lại đây nữa đâu!”.
Ai ngờ đâu, sau đó cái gã tỷ phú ngàn tỷ kia lại khăn gói quả mướp sang Hồng Kông, mở lời với con bé: “Cưới anh đi, anh sẽ không để em phải buồn nữa.” Nghe “lãng mạn” ghê chưa?
Rồi thì cưới xong, Hứa Nam Âm về nhà chồng ăn bữa cơm. Thằng em Tống gia nhìn mặt là biết cay cú lắm, nhưng vẫn phải ngoan ngoãn gọi “Chị dâu”. Kiểu “nhìn mà không phục”.
Mà cái này hay nè, hồi bé Hứa Nam Âm đi bắt bướm làm tiêu bản, lạc đường luôn trên núi. Có người bế nó xuống, dỗ nó ngủ dậy là có. Nó cứ tưởng là người quen. Sau này, đến nhà Tống Hoài Tự, thấy ông ấy có cả đống giấy tờ ghi chép về bướm, Hứa Nam Âm mới biết, cứu nó và tặng bướm cho nó chính là ổng. Tức là “từ bé đã định sẵn” ấy mấy ông.
Đại khái là kiểu con nhà giàu bị bệnh “thèm đụng chạm” với một ông chú bự, kiểu “ba nuôi con gái” vậy đó, nhưng là yêu đương nha. Hai người là của nhau, không có người thứ ba chen vào.
Mà có cái tình huống này cười ra nước mắt: Sau hội nghị tài chính, có tiệc tối. Tống Hoài Tự, cái tên huyền thoại trong giới kinh doanh, ai cũng muốn bắt chuyện, ấy vậy mà ổng lại về sớm. Người ta hỏi lý do, ổng tỉnh bơ: “Xin lỗi, vợ tôi đêm về một mình sẽ không ngủ được.” Hứa Nam Âm lúc đó mới nhận ra, cái cớ nó từng nói vu vơ, ông ấy lại giữ trong lòng. Cái bệnh “thèm đụng chạm” của con bé, cứ gần là muốn, không gần thì nhớ. Ban đầu sợ ổng không về nhà, sau lại sợ ổng về nhà… quá nhiều. Thấy “chủ động” với “bị động” nó xoay vần như nào chưa?
Cùng tác giả
Xem tất cả
Bên Gối Quy Tắc
Ngôn Tình