
Tổng Giám Đốc, Phu Nhân Nàng Lại Bắt Đầu Nợ Đao
Tác giả: Duyệt Duyệt Ái Thu Thu
Tên Hán Việt: Tổng Tài, Phu Nhân Tha Hựu Khai Thủy Xa Đao Liễu
Tên gốc: 总裁,夫人她又开始赊刀了
327
Chương
163
Chương/tuần
3057
Lượt đọc
0
Cất giữ
0
Đề cử
Chương mới
10 ngày trước
Tên truyện nghe thì sang chảnh, nhưng cốt truyện thì hơi dị dị: **"Boss ơi, bà xã lại đi 'đặt hàng' dao rồi!"**
Chuyện là thế này: trong giới "trùm cuối" phong thủy, có cái nghề gọi là **"xảo nhân"** – kiểu như làm ăn xong, để lại cái dao làm tin, xong tới ngày hẹn thì "tính sổ". Nghe nó sai sai nhưng mà nó lại đúng.
Nhân vật chính của chúng ta là **Đồ Sơn Cửu**, đời thứ 283 của cái nghề "xảo nhân" này. Con bé này chắc là "con nhà nòi", thiên phú về huyền học thì khỏi bàn, bói toán chuẩn đến từng nano mét, còn chơi được với mấy ông bà cõi âm nữa cơ. Ghét cái là, do nhà nó bị "thằng điên nào đó" nó nguyền từ trăm năm trước, nên tuổi thọ không có nhiêu.
Từ bé nó đã biết mình có "chồng tương lai", do ông nội nó "chấm" rồi. Muốn sống sót qua kiếp này, phải chốt đơn với ông chồng đó. Trước khi ông già đi bán muối, ông dặn dò kỹ lắm: "Con xuống núi đi, tìm nhà họ Tạ mà đòi nợ". Ừm, tức là đi đòi nợ cái ông chồng sắp cưới ấy.
*
Bên "nhà chồng" thì sao? Nghe đồn ông trùm Sài Gòn, chủ tịch tập đoàn họ Tạ – **Tạ Thời Dư** – từ bé đã có "vợ sắp cưới". Mà cái bà vợ này thì nghe đâu ở tít trên rừng dưới biển, quê mùa. Ai cũng thắc mắc sao ông nội nó lại đâm đầu vào cái mối hôn sự "lệch pha" vậy.
Cho đến một ngày, "boss" gặp mặt. Ui chao, mới biết mấy lời đồn đoán chỉ là "hít khói". Con nhỏ này nhìn hiền lành, ăn nói nhỏ nhẹ, cư xử đúng kiểu "con nhà giáo" luôn. Mà đỉnh điểm là, mấy ông trùm trong đủ ngành nghề cứ gọi nó là "cô Cửu" một cách cung kính. Mọi người sốc toàn tập. Hỏi sao mà nể nó thế? Mấy ông trùm chỉ trả lời tỉnh bơ: "Vì cô ấy là chủ nợ của chúng tôi!"
*
Đồ Sơn Cửu hồi nhỏ thì đúng là "não cá vàng", hay quên nợ lắm. Lấy chồng rồi thì sao? Bỏ luôn cái sổ nợ, vứt hết cho ông chồng **Tạ Thời Dư** tự nhắc. Và rồi, ông chồng chỉ biết nhìn cái đống sổ nợ dày cộp trên bàn mà "cạn lời".